0
Banwarilal là một người đàn ông hiền lành và ai nói gì ông cũng tin. Mọi người trong làng đều biết điều này, một số trai làng lợi dụng việc này để mua vui. Một ngày nọ, Banwarilal đang trên đường đi đến thị trường với con trai của mình để bán con lừa của họ. Ông đi qua chỗ đám trai làng đang ngồi ở đó chơi.


Nhìn thấy người cha và con trai đôi đi với con lừa, đầu tiên họ cho rằng con trai cưỡi trên con lừa để tiết kiệm công sức. Thế là ông cho người con trai đó ngồi trên lưng con lừa. Sau đó họ lãi nghĩ cách để trêu người đàn ông đó, họ nói người con phải nhường cho người cha. Thế là người cha và con trai chuyển đổi địa điểm. Người cha cưỡi trong khi con trai đi. Đám trai làng lại nghĩ ra một cách khác, và nói con lừa nhỏ thế kia mà phải trở một người to lớn như ông, thế là người đàn ông và đứa con cùng nhau đi bộ. Con lừa gục ngã , đám trai làng cười nhạo và khuyên họ đưa con lừa tới bác sĩ thú y, họ tin như thế và đem con lừa tới cho bác sĩ.

Trên đường đi, họ đi qua chỗ lũ chó lạc. Trong sự hoảng loạn con lừa bị rớt xuống sông. Con lừa bị mất mãi mãi. Banwarilal mất con lừa vì làm theo những gì người ta nói, chứ không phải làm theo ý kiến của bản thân.

Đạo đức: Ai lắng nghe tất cả mọi người sẽ chỉ trở thành một trò cười

Đăng nhận xét

 
Top